WHĐ (07.11.2016) – Trong khuôn khổ Năm Thánh Lòng Thương Xót, Chúa nhật 6-11-2016 được dành cho các phạm nhân.
Nhân dịp này, Đức Thánh Cha Phanxicô đã cử hành Thánh lễ tại Đền thờ Thánh Phêrô, vào sáng Chúa nhật 6-11 cho hơn 4.000 người, gồm những người đang thụ án tù giam, cùng với thân nhân của họ, các nhân viên nhà tù, các vị tuyên uý nhà tù và nhân viên của các hiệp hội trợ giúp tù nhân.
Các tù nhân đã phục vụ thánh lễ và bánh thánh được sản xuất trong một nhà tù ở Milano.
Sau đây là toàn văn bài giảng trong Thánh lễ của Đức Thánh Cha.
* * *
Sứ điệp Lời Chúa mang đến cho chúng ta hôm nay chắc chắn là sứ điệp của niềm hy vọng.
Một trong bảy anh em bị vua Antiôcô Epiphanê kết án tử hình đã nói về “niềm hy vọng được Chúa cho sống lại” (2Mcb 7, 14). Lời này cho thấy niềm tin của những vị tử đạo, dù chịu khổ hình đau đớn vẫn kiên cường hướng về tương lai. Niềm tin của các vị tử đạo này, khi tuyên xưng Thiên Chúa là nguồn hy vọng, đã cho thấy các ngài khát khao đạt đến sự sống mới.
Trong Tin Mừng, chúng ta được nghe câu trả lời của Chúa Giêsu, đơn giản nhưng triệt để, đã làm tiêu tan tính chất ám muội tầm thường trong câu hỏi của những người phái Xađốc. Khi đưa ra câu trả lời: “Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống; vì tất cả đều sống cho Chúa” (Lc 20, 38), Chúa Giêsu cho thấy gương mặt đích thực của Thiên Chúa, Đấng chỉ muốn tất cả con cái của Ngài được sống. Chúng ta cũng phải hy vọng được tái sinh trong sự sống mới nếu muốn trung thành với giáo huấn của Chúa Giêsu.
Niềm hy vọng là hồng ân Chúa ban. Nó được khắc sâu trong trái tim mỗi người để chiếu tỏa trong cuộc sống vốn bị nhiều hoàn cảnh đáng buồn và đau đớn tác động và che mất niềm hy vọng. Chúng ta cần nuôi dưỡng cội rễ hy vọng để hy vọng được đâm chồi nẩy lộc; trước hết, là vững tin có Chúa ở bên và xót thương, dù chúng ta đã từng làm bất cứ điều xấu xa nào. Không có chỗ nào trong trái tim chúng ta tình yêu Thiên Chúa không chạm vào được. Ở đâu có lỗi lầm, ở đó càng có sự hiện diện của lòng Chúa Cha thương xót, thức tỉnh sự thống hối, tha thứ và hòa giải.
Hôm nay, việc cử hành Toàn xá dành cho các bạn và chúng tôi cùng cử hành Năm Thánh với các bạn, những anh chị em đang bị cầm tù. Lòng thương xót, sự diễn tả tình yêu của Thiên Chúa, là điều chúng ta cần suy ngẫm sâu hơn nữa. Hẳn nhiên vi phạm pháp luật thì phải trả giá, và bị mất tự do là hình thức trừng phạt nặng nề nhất, tác động rất sâu sắc đến chúng ta. Tuy nhiên không được thối chí. Trả giá cho sai lầm là một đằng, nhưng đằng khác phải “hít lấy hơi thở” của hy vọng, không thể để ai hoặc điều gì bóp nghẹt hơi thở ấy. Trái tim chúng ta luôn khao khát điều thiện. Chúng ta mắc nợ lòng thương xót Thiên Chúa không ngừng thể hiện với chúng ta, vì Chúa chẳng bao giờ bỏ rơi chúng ta (x. Thánh Augustinô, Bài giảng 254, 1).
Trong Thư gửi tín hữu Roma, Thánh Phaolô nói Thiên Chúa là “Thiên Chúa của hy vọng” (Rm 15, 13). Thánh Phaolô dường như muốn nói với chúng ta cả Thiên Chúa cũng hy vọng. Điều này xem ra nghịch lý, nhưng sự thật là vậy: Thiên Chúa hy vọng! Lòng thương xót không để Ngài được nghỉ ngơi. Ngài như người Cha trong dụ ngôn, cứ nuôi hy vọng đứa con lầm đường lạc lối của mình quay về (Lc 15, 11-32). Chúa không nghỉ yên cho đến khi tìm được con chiên lạc (Lc 15, 5). Vậy nếu Chúa hy vọng, thì không ai được mất hy vọng. Vì hy vọng là sức mạnh giúp con người bước tới, là động lực thúc đẩy đi tới tương lai và thay đổi cuộc sống, tạo đà hướng đến ngày mai, để tình yêu chúng ta đã đón nhận, bất chấp mọi lầm lỡ chúng ta đã mắc phải, có thể chỉ ra cho chúng ta con đường mới. Tóm lại, hy vọng là bằng chứng ẩn sâu trong lòng chúng ta về quyền năng lòng thương xót của Thiên Chúa. Lòng thương xót đó mời gọi chúng ta hãy nhìn tới phía trước và thắng vượt mọi dính bén tội lỗi xấu xa nhờ đức Tin và niềm phó thác nơi Thiên Chúa.
Các bạn thân mến, hôm nay là ngày Toàn xá dành cho các bạn! Hôm nay, trước mặt Chúa, mong sao các bạn lại thắp lên niềm hy vọng. Toàn xá luôn đi kèm với việc công bố tự do (Lv 25, 39-46). Việc ban bố này không phụ thuộc vào tôi, nhưng là phận vụ không thể khước từ của Giáo hội, là thức tỉnh các bạn hãy khát khao sự tự do đích thực. Đôi khi, thói giả hình nào đó khiến người ta nhìn các bạn là những kẻ sai trái, chỉ còn cách đem nhốt vào tù. Chúng ta đã chẳng nghĩ gì đến khả năng con người có thể thay đổi đời mình. Chúng ta ít tin vào khả năng phục hồi. Và như thế chúng ta quên mất tất cả chúng ta đều có tội, và không nhận ra mình cũng là tù nhân. Có những khi chúng ta bị giam cầm trong những định kiến hoặc làm nô lệ cho thứ thần tượng lệch lạc về cuộc sống tiện nghi. Có những khi chúng ta bám chặt vào những tư tưởng của mình hoặc tuyệt đối hóa những định luật thị trường bất kể chúng đang nghiền nát con người. Những lúc như thế, chúng ta tự giam mình giữa những bức tường của chủ nghĩa cá nhân và thói tự mãn, đánh mất sự thật đem lại giải thoát cho chúng ta. Vạch tội người khác không thể trở thành chứng cớ che đậy những bất nhất của mình.
Chúng ta đều biết trước mặt Chúa không ai có thể coi mình là công chính (x. Rm 2, 1-11). Tuy nhiên không ai sống mà không tin chắc sẽ tìm được sự tha thứ! Kẻ trộm biết ăn năn, bị đóng đinh bên Chúa, được cùng Chúa vào thiên đàng (x. Lc 23, 43). Vì thế, trong các bạn, đừng có ai để mình bị quá khứ giam cầm! Quả thật, dù muốn chúng ta cũng chẳng bao giờ có thể viết lại quá khứ. Nhưng lịch sử vốn được bắt đầu từ hôm nay và hướng đến ngày mai phải được viết ra nhờ ơn Chúa và bằng trách nhiệm của bản thân các bạn. Nhờ học hỏi những sai phạm đã qua, các bạn có thể mở ra một chương mới cho đời mình. Đừng bao giờ lùi bước trước cám dỗ cho rằng mình không thể được tha thứ. Dù trái tim có thể cáo buộc chúng ta về mọi sai lầm lớn bé, nhưng “Thiên Chúa cao cả hơn cõi lòng chúng ta” (1Ga 3, 20). Chúng ta cần tín thác nơi lòng thương xót của Chúa.
Đức Tin dù nhỏ như hạt cải cũng vẫn có thể chuyển núi dời non (x. Mt 17, 20). Biết bao lần sức mạnh của đức Tin giúp chúng ta nói được lời tha thứ trong những hoàn cảnh xét về phương diện loài người thì khó lòng nói lên được. Có những người mà bản thân họ, hoặc những người thân yêu, hoặc tài sản của họ phải hứng chịu bạo lực và lạm dụng, chịu những thương tích chỉ có quyền năng, lòng thương xót của Chúa mới có thể chữa lành. Nhưng khi bạo lực được đáp lại bằng sự tha thứ, kể cả trái tim những người lầm lỗi cũng có thể được chinh phục bởi tình yêu chiến thắng mọi sự dữ. Như vậy, nơi nạn nhân và nơi chính những người đã gây thiệt hại cho họ, Chúa đã cho xuất hiện những người làm chứng và thực thi lòng thương xót đích thực.
Hôm nay chúng ta tôn kính Đức Trinh Nữ Maria nơi bức tượng này, bức tượng Đức Mẹ bồng Chúa Giêsu trên tay, còn Chúa Giêsu cầm một chiếc xích đã đứt, đó là chiếc xích nô lệ và bị giam cầm. Xin Đức Mẹ lấy lòng từ ái của người mẹ hiền đoái nhìn từng người trong các bạn. Xin Mẹ chuyển cầu cho các bạn, nhờ đó trái tim các bạn có thể cảm nghiệm sức mạnh của niềm hy vọng vào một cuộc sống mới, được xứng đáng sống hoàn toàn tự do và phục vụ tha nhân.
(Theo Radio Vatican)
Thành Thi chuyển ngữ
Nguồn: Ủy ban GLĐT trực thuộc HĐGM VN